Bạch Hạ Hạ rất bất ngờ: Ôi! Không ngờ lại có thể nói được tiếng người!
Lưu Phong: ??? Anh ta tò mò về Bạch Hạ Hạ, nhất là sau khi thấy cuộc trò chuyện của chú mèo Ba Tư này với những con mèo khác.
Anh ta muốn đi theo chú mèo này để xem thử chủ của nó là ai, nếu được, Lưu Phong muốn hợp tác với người chủ để xem anh ấy có thể chụp thêm ảnh hay không.
Khoảnh khắc anh ta nhấn nút máy ảnh để chụp, Lưu Phong cảm thấy thật may mắn, có lẽ bạn anh ta đã đúng.
Nếu bây giờ anh ta đã mất đi linh cảm chụp ảnh thì không nên bám mãi vào quá khứ, nên thử thay đổi đề tài chụp ảnh.
Trước đây các tác phẩm của Lưu Phong chủ yếu là ảnh chụp cảnh vật hoặc kiến trúc.
Bây giờ, anh ta đã có ý tưởng mới.
Anh ta sẽ chụp về chủ đề thành thị tươi mới, ấm áp, gần gũi với con người.
Lúc tới đây, Bạch Hạ Hạ đã lên kế hoạch rất hoàn mỹ, dân mù đường không cần xem bản đồ, chỉ đi theo đường lớn, nếu gặp phải giao lộ thì cứ rẽ trái, gặp đường lớn thì đi thẳng, đường nhỏ thì bỏ qua.
Dù cô không quen thuộc với cảnh vật ở đây cũng không sao cả, kể cả không biết phân biệt phương hướng cũng chẳng sao.
Bạch Hạ Hạ vẫn còn có chút ấn tượng với mấy tấm biển trên đường nên cô vẫn có thể xác định được con đường mà cô đi qua. Ừm, khá tốt.
Lưu Phong bám theo phía sau nghĩ: Không phải đang về nhà à, sao lại đi đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-xuyen-thanh-meo-toi-muon-lam-cong-cho-to-quoc/4471315/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.