“Cậu Ba!”
Xe buýt vừa đi khỏi, Ngôn Thiếu Thời đã trông thấy ngay Lý Tôn Dũng đang đứng ở ven đường, cậu lập tức bay qua như chim nhỏ tìm về tổ.
Lý Tôn Dũng cười ha hả nhấc cậu lên quay một vòng.
Trên mặt Lý Nhược Lan cũng chứa đầy ý cười: “Sao phải tới đón, tự anh chị qua là được rồi.”
“Em nóng lòng qua chờ anh chị không được sao?” Lý Tôn Dũng nhận lấy đồ trong tay Lộc Minh Sâm, cười nói: “Em đoán mọi người cũng sắp tới, nên mới ra đây.”
Thấy Lộc Minh Sâm chống nạng, anh ta dặn dò: “Con đường này nhiều ổ gà, cậu cẩn thận chút.”
Sau đó lại nói: “May mà tuyết vừa rơi, lúc tuyết đóng băng còn tốt chút, lúc tuyết tan mới khổ, khắp nơi đều là bùn, vô cùng bẩn.”
“Nhưng mà nghe phong thanh chính phủ định tu sửa con đường này, cũng không biết có phải sự thật hay không. Năm trước Mao Gia Đống ở cuối thôn Lý bao thầu một đoạn đường trên thành phố, kiếm lời tận mười mấy vạn…”
Mười mấy vạn thời đại này có thể so với trăm vạn hai mươi năm sau, chẳng trách Lý Tôn Dũng lại hâm mộ ra mặt: “Sang năm nếu nhà họ Mao lại bao thầu, em sẽ đi theo anh ta làm công nhân, vừa làm gần nhà lại có thể kiếm tiền, cũng khá tốt.”
Tô Nhuyễn không nhịn được bật cười, ban đầu khi cậu Ba mới mở miệng, cô còn tưởng rằng cậu ấy định học người ta bao thầu một đoạn đường, cuối cùng hóa ra là định làm công nhân cho người ta.
Lý Nhược Lan nhìn nhiều đã quen: “Còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-tro-thanh-vuong-ban-cua-thieu-ta/4241614/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.