Tô Nhuyễn không biết vì sao Lộc Minh Sâm lại thay đổi ý định, có lẽ nhìn ra được sự khó hiểu của cô, Lộc Minh Sâm ho khan một tiếng, giải thích: “Đọc sách đau đầu, ra ngoài hít thở không khí.”
Tô Nhuyễn cũng không hỏi thêm, cùng nhau đi chọn đương nhiên càng tốt rồi.
Khi hai người đến quán chụp ảnh, Trần Hạo đã chờ sẵn, nhìn anh ta vô cùng hưng phấn: “Ảnh chụp thật sự rất đẹp.”
Đương nhiên không chỉ vì bộ ảnh này là tác phẩm xuất sắc của anh ta, mà vì bộ ảnh này đã mang tới cho anh ta linh cảm kinh doanh mới.
Anh ta đưa bọn họ vào thẳng phòng làm việc của mình.
Phim đã rửa ra, Trần Hạo chỉ vào bốn năm cuộn phim bên cạnh: “Tôi đã loại bỏ hết số phim chụp lỗi, tất cả đều ở đây.”
Sau đó anh ta lại chỉ vào một chồng thật dày, nói: “Số phim này đều là ảnh chụp không tồi.”
Chụp ảnh phim đều chọn ảnh qua phim ảnh trước, phim ảnh giống như ảnh Xquang thu nhỏ, chẳng qua mỏng hơn, màu sắc chũng ám nâu hơn phim xquang.
Chỉ cần dùng đèn chiếu vào, hoặc đưa ra ánh nắng là có thể trông thấy ảnh chụp. Tuy rằng không có màu sắc, nhưng có thể thấy rõ hình dáng cụ thể. Trần Hạo đã loại bỏ những tấm nhắm mắt hoặc tư thế có vấn đề rồi, bọn họ chỉ cần xem qua phim nhựa, lựa chọn rửa tấm nào, phóng to tấm nào là được.
Tô Nhuyễn đang chuẩn bị lấy qua xem, thì Trần Hạo mỉm cười đưa cho cô ấy một xấp ảnh đã rửa: “Vì thật sự quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-tro-thanh-vuong-ban-cua-thieu-ta/4241585/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.