Hiện trường lập tức trở nên yên tĩnh.
Tất cả mọi người đều sửng sốt nhìn người thanh niên mặc bộ quân trang từ trên ô tô xuống, dáng người anh thẳng tắp lại mang tới cho người ta cảm giác tản mạn, khi anh quay đều nhìn về phía bọn họ, bọn họ đều vô thức nín thở.
Cuối cùng ánh mắt anh dừng trên người Tô Nhuyễn: “Đang làm gì thế?”
Giọng điệu tùy ý, mang theo độ ấm, xua tan khí thế khó diễn tả thành lời vừa rồi, mọi người không hẹn mà cùng nhẹ nhàng thở ra. Lúc này bọn họ mới để ý thấy vẻ ngoài của cậu thanh niên ấy cũng xuất sắc ngàn dặm mới tìm được một.
Đám phụ nữ trẻ tuổi vừa rồi nhìn thấy Hoắc Hướng Dương còn kinh ngạc cảm thán, bây giờ ánh mắt lại dính trên người Lộc Minh Sâm không bứt ra được.
Hai mắt Tô Nhuyễn cũng sáng lên, Lộc Minh Sâm có thể cảm nhận được rõ ràng ánh mắt táo bạo của cô đã trắng trợn dạo qua eo, m.ô.n.g anh một vòng, sau đó những người khác cũng nhìn theo.
Lộc Minh Sâm:……
Trên thực tế chỉ có Tô Nhuyễn là đơn thuần thưởng thức sắc đẹp, còn những người khác đều đang phán đoán định nghĩa “Người bị liệt” của nhà họ Lộc.
Có điều càng nhìn qua vòng eo rắn chắc, và cặp chân dài đầy sức mạnh kia, bọn họ mới phát hiện ra, nếu người này bị liệt, thì cũng là người bị liệt quyến rũ mê người.
Tô Nhuyễn nhìn ánh mắt sáng lập lòe của chị dâu bên cạnh , thâm nghĩ vẫn là con gái đủ rụt rẻ, nếu đổi thành đàn ông, khả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-tro-thanh-vuong-ban-cua-thieu-ta/4241565/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.