Nhìn theo bóng dáng cô, có người hâm mộ nói: “Lễ hỏi tận hai vạn đó, chậc chậc, khả năng Tô Thanh Thanh hối hận sắp c.h.ế.t rồi, tôi đoán nhà họ Hoắc bên kia có thể cho tám trăm tám là cùng.”
Lại có người mở miệng: “Hai vạn lễ hỏi thật đấy, nhưng bản thân Tô Nhuyễn có thể lấy được bao nhiêu còn chưa nói trước được đâu.”
“Còn không phải sao, tôi vừa nghe Quế Hoa nói, một mình Đỗ Hiểu Hồng đã định chiếm một vạn năm rồi, còn dư lại năm ngàn sợ là không mua đủ chăn đệm gia cụ.”
“Nói vậy thì, rõ ràng là Tô Văn Sơn đang bán con gái mà. Tương lai của hai chị em nhà này, ai xấu ai tôi còn chưa biết đâu.”
“Nói cũng đúng, nhà họ Lộc có thể cho lễ hỏi cao như vậy, sợ là Lộc Minh Sâm thật sự chẳng ra gì.”
“Các bà nói xem, có phải cậu ta đã nằm liệt giường hoàn toàn không thể cử động rồi không?”
“Nếu là như vậy, hai vạn đồng mua cả đời Nhuyễn Nhuyễn, quá không đáng giá. Hoắc Hướng Dương kia cũng rất cso tiền đồ, còn mở được cửa hàng cho mẹ cậu ta trên huyện, nghe nói ra ngoài làm thuê hai năm đã kiếm được hơn một vạn mang về, sau này không biết còn có thể kiếm bao nhiêu cái hai vạn.”
“Nói vậy thì, Tô Thanh Thanh mặt dày lăn lộn một trận, nói không chừng sau này thật sự sẽ sống tốt hơn Tô Nhuyễn.”
“Ai, cái số của Tô Nhuyễn cũng quá khổ rồi, bao năm qua nhìn có vẻ như không phải lo ăn mặc, nhưng trên thực tế phải chịu ấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-tro-thanh-vuong-ban-cua-thieu-ta/4241563/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.