Phía bên kia, lần đầu tiên Võ Thắng Lợi bị chơi xỏ như vậy, anh ta hành động vô cùng nhanh chóng. Chỉ hai ngày sau, Tô Nhuyễn đã trông thấy Tô Văn Sơn tự mình tới tìm cô.
Ông ta nhìn Tô Nhuyễn với vẻ mặt lo lắng, thấy cô bình yên vô sự mới thở phào nhẹ nhõm: “Nghe nói Võ Thắng Lợi tới tìm con, con không sao chứ?”
Tô Nhuyễn nói: “Không sao.”
Tô Văn Sơn lại mặt ủ mày chau: “Cậu ta bảo Võ Đại Minh, bác trai của cậu ta tới nhà mình cầu hôn, dáng vẻ không cưới được con sẽ không bỏ qua.”
“Hơn nữa, Đỗ Hiểu Hồng, con cũng biết rồi đây…” Tô Văn Sơn bực bội xoa giữa mày: “Cha vô dụng, không thể canh chừng bà ta hai tư giờ một ngày, Võ Đại Minh tới tìm bà ta, thiếu chút nữa bà ta đã đồng ý.”
“Nhưng mà, cho dù bây giờ cha đã từ chối, tên Võ Thắng Lợi kia vẫn là tên lưu manh vô lại, cậu ta đã biết nơi con học rồi, nếu cương quyết dây dưa tới cùng, con đừng mong được yên ổn.”
Tô Nhuyễn phối hợp, hỏi: “Vậy con phải làm sao bây giờ?”
Tô Văn Sơn đẩy gọng kính mắt: “Cha nghĩ tới nghĩ lui, so với bị Võ Thắng Lợi dây dưa, không bằng con gả tới nhà họ Lộc còn hơn.”
“Lộc Minh Sâm là quân nhân, quân hôn được pháp luật bảo vệ, cho dù Võ Thắng Lợi là cháu trai của Võ Đại Minh, cậu ta cũng không dám xằng bậy, nếu không cho dù con đã gả cho người khác, có Võ Đại Minh, sợ là con gả cho nhà ai vẫn gặp phải phiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-tro-thanh-vuong-ban-cua-thieu-ta/4241517/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.