Khi Tô Nhuyễn về đến nhà, sắc trời đã tối sầm, cô lấy vải vụn và dây chun ra định làm dây buộc tóc vải.
Đời trước sau khi kết hôn với Hoắc Hướng Dương, cô bắt đầu buôn bán quần áo thời trang.
Ban đầu là nhập hàng về bán, sau này mới mở xưởng gia công.
Đến khi gặp được ông Cố, cô mới có thể xây dựng được thương hiệu riêng của mình.
Khi đó cô còn cố ý học về thiết kế quần áo và trang sức một khoảng thời gian, được ông Cố khen là khéo tay, có linh tính.
Bộ quần áo cô thiết kế đầu tiên cũng là bộ quần áo bán chạy nhất năm đó, đáng tiếc không lâu sau tinh lực của cô đều bị người nhà họ Hoắc rút hết, vừa phải đề phòng không cho Hoắc Hướng Dương trêu hoa ghẹo nguyệt bên ngoài, vừa phải nắm chặt quyền lợi lên tiếng trong công ty, còn phải áp chế người nhà họ Tô và người nhà họ Hoắc gây họa trong nhà máy do chính tay cô vất vả xây dựng nên… Cuối cùng không có thời gian làm việc mình yêu thích.
Cũng may dây buộc tóc vải không phải thứ gì quá cầu kỳ, chỉ cần phối hợp màu sắc và hoa văn khéo léo, đường may cẩn thận tinh tế là được.
Cô cắt mảnh vải vụn lớn ra thành từng miếng hình chữ nhật dài khoảng năm mươi centimet, độ rộng tùy ý, sau đó khâu dọc theo đường biên, bà cụ Tô có một chiếc máy may khâu một miếng chỉ là chuyện mười mấy giây.
Sau khi khâu xong, cô luồn dây chun qua, buộc chặt, rồi may kín lại, một chiếc dây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-tro-thanh-vuong-ban-cua-thieu-ta/4241444/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.