Đây chính là thái độ của một giáo viên tốt, nếu là Lưu Tuệ hoặc thầy Vương, chắc chắn chỉ yêu cầu học sinh cảm ơn, sao có thể tự nhận mình đã sai, cảm thấy rằng mình là giáo viên không thể bỏ xuống thể diện được khi đứng trước mặt học sinh của mình. 
Triệu Văn Tông cũng đi tới nói: “Cô Trang, em cũng muốn tới thăm cô.” 
Từ lời của đồng nghiệp, cô đã sớm biết đứng trước mặt mình là hai học sinh ưu tú, cô giáo Trang vỗ vai Triệu Văn Tông nói: “Bố mẹ em hẳn là yên tâm lắm, con trai đến Đại học Công nghệ Tây Trung Quốc, tương lai chắc chắn sẽ xán lạn.” 
Hốc mắt Triệu Văn Tông đỏ hoe. Sau khi kết quả thi đại học được công bố, Lưu Tuệ chưa từng chân thành chúc mừng cậu, ngược lại còn phàn nàn với cậu rất nhiều, bởi vì sau khi cậu nghe Tạ Uyển Doanh nói đã tự mình sửa lại nguyện vọng thi đại học. 
“Lên đó em nhớ chăm chỉ học, đó là một thành phố lớn, so với Tùng Viên lớn hơn nhiều lắm.” Cô giáo Trang đã đi qua rất nhiều nơi để dạy học: “Con trai cô học ở Đại học công nghệ Tây Trung Quốc đã dẫn cô đi tham quan qua, rất đẹp. Nhưng mà, thành phố lớn có rất nhiều điều thú vị, cô càng hi vọng các em tiếp tục chuyên tâm học tập, đừng cho rằng thi lên đại học là từ nay về sau không cần học nữa.” 
Giáo viên dặn dò tận tâm, Triệu Văn Tông cùng Tạ Uyển Doanh trực tiếp gật đầu. 
Cô giáo Trang quay đầu lại, chỉ ngón tay lên chóp 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-tro-thanh-thien-tai-ngoai-khoa/268840/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.