Hơn sáu giờ sáng, người một nhà họ Tạ đang ăn sáng cùng nhau. 
Tạ Trường Vinh hỏi vợ: "Bà đưa Doanh Doanh đến hỏi thăm gia đình dì họ của nó, thế nào rồi?” 
Tôn Dung Phương hồi tưởng lại trải nghiệm tối hôm qua, căn bản không nguyện ý trả lời.    
Nhìn thấy vẻ mặt của vợ mình, Tạ Trường Vinh dường như đã chuẩn bị tinh thần từ trước, và nói: "Không phải tôi đã nói từ trước rồi sao? Bà mong đợi Doanh Doanh trở thành bác sĩ, không bằng đặt hi vọng lên con trai chúng ta.” 
Chu Nhược Mai và Đinh Ngọc Hải cũng có ý nói như vậy vào tối hôm qua, nói rằng cơ hội để một người phụ nữ trở thành bác sĩ phẫu thuật ngoại khoa gần như bằng không. Bác sĩ ngoại khoa nghe thì có vẻ xuất sắc, nhưng trong mắt dân thường thì ngoại hay nội khoa cũng như nhau mà thôi. 
Tôn Dung Phương cầm đũa lên: “Ăn đi, ăn đi.” Sau đó, bà đặt một quả trứng gà vào bát của cậu con trai đang học tiểu học bên cạnh. 
Tạ Uyển Doanh từ lâu đã quen với cảnh tượng trước mắt. Năm đó, mẹ cô nhất định phải sinh thêm con trai bất chấp tuổi cao, thậm chí dù bị phạt tiền, hay thậm chí bị đơn vị đuổi việc. 
Nhà họ Tạ không thể không có cháu trai, không thể không có người nối dõi, không thể không có hương khói đời sau, đây là thái độ của cha cô và cả nhà họ Tạ, mẹ cô chỉ có thể phu xướng phụ tùy. 
Tạ Uyển Doanh từ nhỏ đến lớn đã nhận được rất nhiều giải thưởng cùng giấy khen, nhưng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-tro-thanh-thien-tai-ngoai-khoa/268819/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.