Tối đó bọn họ cũng không tận mắt chứng kiến cho nên còn mang theo ba phần nghi ngờ, nhưng bây giờ bọn họ có thể được tận mắt nhìn thấy sự thần kỳ của cô nên hiển nhiên cũng không nỡ rời đi.
Cuối cùng Tô Niệm Tinh cũng rút tay về, nhất thời không biết nên trả lời thế nào.
Cô quan sát Mại Ngư Thắng: “Ông ơi, tim của ông tốt lắm phải không?”
Bà A Hương vừa nghe được câu này đã hơi hoảng, thế này là sắp toang rồi sao? Bà ta nghĩ đến năm ngoái, lúc đi bệnh viện kiểm tra sức khỏe: “Mại Ngư Thắng, lần trước tôi tới bệnh viện có gặp ông, ông nói tim mình đập hơi nhanh, bác sĩ bảo thế nào? Có phải là bệnh tim không?”
Mại Ngư Thắng xua tay: “Không phải không phải! Lần đó tim đập nhanh là do cái lẫy ở nhà xảy ra vấn đề, sau đó bệnh viện đã sửa lại rồi, không có chuyện gì đâu!”
Ông ta cười ha ha, vẻ mặt kiêu ngạo vì sức khỏe của bản thân vô cùng tốt, nhưng những người xung quanh đều nghe ra được ý ngầm trong lời nói của Tô Niệm Tinh. Kêu cô xem bói, cô không nói kết quả mà lại hỏi ông cụ người ta tim có khỏe không, xem chừng kết quả rất xấu, sợ là tim của ông cụ này yếu, không chấp nhận nổi chăng? Các hàng xóm láng giềng trao đổi ánh mắt với nhau, đều ăn ý ngầm mà không lên tiếng, tất cả dỏng tai lên nghe, không muốn bỏ lỡ thời khắc đặc sắc ấy, trong lòng thì lại đang nghĩ kết quả thế nào mới không dọa ông cụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-ta-o-huong-giang-xem-que/3894484/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.