Nói xong, cô ta liếc mắt nhìn xung quanh, xác nhận xung quanh không có cảnh sát mặc quân trang mới nhanh chóng đi về phía đường Portland.
Tô Niệm Tinh nhìn bộ dáng lén lút tránh né cảnh sát mặc quân trang giống như ăn trộm không được lộ diện ngoài ánh sáng của cô ta, thật lâu cũng không nói gì cả.
Bà A Hương vẫn đang chật vật hút trà sữa, quay đầu liếc mắt nhìn một cái: “Cô gái ngốc như vậy vẫn là lần đầu tiên bà gặp được đấy.”
Tô Niệm Tinh gật đầu.
Cường ngốc đã hút xong một cốc trà sữa, trong mắt hiện vẻ khó tin và cũng có cả khó hiểu: “Phía bên club đêm có thể kiếm được rất nhiều tiền, cô có quen biết với Bưu ca nên cũng có thể lấy được chiết khấu tốt, tại sao lại không đi?”
Tô Niệm Tinh bị anh ta chọc cho tức chết mất: “Tại sao tôi phải đi?”
Cường ngốc đáp với vẻ ngay thẳng: “Có thể kiếm được tiền mà, cô lớn lên cũng rất xinh xắn đấy chứ.”
Tuy rằng được khen xinh khiến Tô Niệm Tinh rất vui vẻ nhưng thái độ này của anh ta khiến cô cũng rất bất mãn, ở trong mắt anh ta, cô gái vừa muốn kiếm tiền vừa xinh đẹp chỉ có thể đi vào con đường này thôi, đúng không? Cô lườm anh ta một cái, đặt mông ngồi xuống, không thèm để ý đến thằng ngốc này nữa.
Cường ngốc ngồi ngây người tại chỗ, xác nhận cô không sao mới nói một tiếng “tôi đi làm đây” rồi rời đi mất.
Bà A Hương hỏi cô tiếp theo định đi tìm mẹ mình thế nào.
Tô Niệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-ta-o-huong-giang-xem-que/3894482/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.