Theo lý mà nói thì yêu cầu này không quá đáng nhưng Tô Niệm Tinh thật sự không biết, cô gãi đầu lúng túng: “Bưu ca, chỉ tay chỉ có thể xem tiên thiên phong thủy, chính là gia đình, chốn ở ấy, còn tiệm mới thì không nằm trong phạm trù này.”
Anh Đại Sơn thấy cô mở miệng đã từ chối ngay, lập tức chỉ vào mặt cô mà chửi to: “Đừng có vuốt mặt mà không nể mũi kiểu đấy! Kêu cô xem là đã coi trọng cô lắm rồi đấy!”
Anh Bưu giơ tay ngăn anh ta lại, rõ ràng trông vô cùng khoan dung: “Cô ấy nói không biết tính thì chính là không biết tính. Người chuyên nghiệp làm chuyện chuyên nghiệp. Thầy bói cũng chia làm nhiều loại, có người sở trường phân kim định huyệt, có người am hiểu xem chỉ tay, chuyện này rất bình thường. Cậu không thể yêu cầu thợ cắt tóc nấu một bữa tiệc sang trọng cho cậu được, đây là ép buộc người ta.”
Anh Đại Sơn vội vàng rụt tay, khom người gật đầu đáp.
Tô Niệm Tinh quan sát anh Bưu, xem chừng vị tân đường chủ này đã thu phục được đám người này rồi.
Anh Bưu đá văng cái ghế, ra hiệu cho Tô Niệm Tinh ngồi xuống: “Vậy thì xem cái sở trường của cô đi, tính giúp tôi xem.”
Xem ra nhất định phải xem cho anh ta rồi, bà A Hương gấp đến túa mồ hôi hột, chỉ sợ cô lại nói ra lời tiên tri kiểu “trong ba ngày chắc chắn sẽ chết.” Tô Niệm Tinh liếc mắt ra hiệu cho bà A Hương chớ sốt ruột, lúc này mới ngồi xuống xem chỉ tay cho anh ta.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-ta-o-huong-giang-xem-que/3894477/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.