Đây là một nơi hoang sơn dã lĩnh, hẻo lánh đến mức không có dấu chân người, xung quanh toàn là cỏ dại, tiến thêm về phía trước chính là đại dương nối liền với chân trời, A Phong đội mũ lưỡi trai đang băng qua đám cỏ dại um tùm với tốc độ cực nhanh, phía sau có cảnh khuyển đang không ngừng sủa tới tấp, cảnh sát đang theo sát nút, một tấc cũng không rời.
Thi thoảng A Phong lại quay đầu lại, xác nhận người phía sau cách mình còn một đoạn nữa xong, anh ta vội vòng vào một căn nhà nhỏ trong đám cỏ tranh.
Căn nhà này được xây bằng gỗ nhưng lại kín kẽ không lọt gió, đến đâu cũng có mùi gỗ ẩm mốc. Thi thoảng trong căn nhà nhỏ lại truyền tới tiếng kẽo kẹt, A Phong mở khóa rồi đẩy cửa ra, cô gái nhỏ phía sau cánh cửa lập tức lộ diện.
Hai chân cô bé bị trói lại, hai tay cũng bị trói ra sau lưng, miệng còn bị keo dán kín, đang ra sức dùng cơ thể húc vào cánh cửa gỗ tạo ra âm thanh nhắc nhở người bên ngoài, nhưng cứ cố tình nơi đây quá hẻo lánh, đến ngay cả ngư dân cũng sẽ không lại gần bên này.
A Phong xác nhận cô gái nhỏ không sao mới thở phào một hơi nhẹ nhõm, sau đó khiêng cô bé lao ra ngoài.
Chỉ là, chạy chưa được bao lâu thì bọn họ đã bị cảnh sát đuổi kịp, bao vây chặt chẽ. Cuối cùng, A Phong vẫn coi như còn chút nhân tính mà không dùng đứa trẻ làm con tin, sau khi giơ hai tay ra sau đầu, gã ngồi xổm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-ta-o-huong-giang-xem-que/3894454/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.