Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Ngày hôm sau, Lý Quảng Hải lái máy cày trở cả gia đình già trẻ lớn bé tới, năm ngoái anh ấy kết hôn đầu năm, vợ là một người phụ nữ hiền lành ngoan ngoãn, sau khi cưới cũng nhanh chóng có thai, giờ con bọn họ đã được tám tháng, khuôn mặt bụ bẫm cực kỳ đáng yêu.
"Cô, dượng, các em."
Vợ Chúc Tiểu Mỹ của Lý Quảng Hải bế con đi xuống máy cày, mỉm cười chào cả gia đình nhà họ Hạ.
"A, Hạo Hạo ngủ rồi à? Đi trên đường có nóng không? Cả nhà mau đi vào nhà hóng gió đi, đừng để thằng bé chết nóng."
Khuôn mặt nhỏ của Hạo Hạo đã đỏ bừng lên, lưng áo cũng đã ướt đẫm mồ hôi.
Trạng thái của Lý Quốc Phú đã tốt hơn nhiều so với hai năm trước, nhung vẫn phải chống gậy, chỉ là lúc trước phải chống hai cây, giờ chỉ cần chống một cây là được.
Mấy người Hạ Thanh bê ghế, rửa trái cây, châm trà, còn bưng chậu nước giếng tới cho mọi người rửa mặt.
"Tiểu Thanh có tiền đồ rồi, thôn chúng ta có mấy người thi đỗ đại học Thanh Hoa đâu?"
"Có được mấy người, được hai ba người đã là lên trời rồi, mấy ngày nay con đi kéo hàng cho người ta, người ta cứ hỏi em họ thi thế nào, vừa nói em họ là Trạng nguyên thành phố, mọi người đều khen không dứt miệng."
Lý Quảng Hải mua một chiếc máy cày chuyên dùng để kéo hàng, vào mùa nông nhàn cũng có thể dựa vào nó kiếm được ít tiền. Lúc trước, anh ấy từng nghĩ đến việc lên thành phố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-nu-phuong-hoang/466448/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.