Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Cũng vì Hạ Chí Dân, Lý Tú Cầm làm người phúc hậu, không những không tính tiền lung tung, còn thường cho nhà người ta mua chịu, tặng thêm viên kẹo cái bánh gì đó, khách trở lại mua rất nhiều, không chỉ có người dân thôn bọn họ, người dân những thôn khác quanh đấy cũng thường qua mua đồ.
"Vậy chúng ta càng không thể lãng phí tiền bạc vào việc này, chúng ta bày tiệc rượu mời khách, khách xấu hổ không muốn ăn chùa lại còn phải mang đồ đến, cuối cùng chúng ta tốn tiền, người khác cũng tốn tiền, ăn một bữa cơm mà chẳng được lợi gì."
Đây vốn là chuyện vui, nhưng qua phân tích của Hạ Thanh, lại trở thành chuyện bất đắc dĩ. Nhưng nghĩ thấy cũng đúng thôi, mình mời người ta tới dùng cơm, người ta mang quà tới thì phải làm sao, nhận hay không nhận? Không nhận mà người ta cố ép lấy thì phải làm thế nào?
Đến lúc đó, lại làm những người thật lòng muốn tặng đồ không vui, mà nhận của một số không nhận của một số lại cũng không thích hợp.
Cả gia đình đều tỏ vẻ rối rắm, Hạ Thanh cười nói: “Vì vậy, chúng ta hoàn toàn không cần phải cân nhắc đến chuyện này nữa, chỉ cần mời nhà cậu cả ăn một bữa cơm nhạt là được."
Ngoại trừ nhà bác cả ở bên cạnh, họ hàng gần có quan hệ huyết thống với nhà họ Hạ chỉ còn lại nhà cậu cả.
"Được, không làm thì không làm, ba mẹ nghe theo con, về phần nhà cậu cả con, bọn họ vẫn luôn quan tâm đến thành tích của con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-nu-phuong-hoang/466442/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.