Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lúc Hạ Lâm trở về nghe bài hát này lần đầu, mấy chị em vặn hỏi cô ấy mãi, hỏi xem có phải cô ấy có bạn trai ở trương không, cô ấy kiên quyết nói không, nhưng mọi người đều không chịu tin tưởng.
"Chỉ là một bài hát thôi mà, rất nhiều người nghe bài này, chẳng lẽ bất cứ ai nghe bài này đều đang yêu à?"
Hạ Hòa nhìn cô ấy thở phì phò, cố nín cười đáp lại: “Nghe không cũng không có gì, nhưng qua tiếng hát của em, bọn chị phát hiện ra cảm xúc sâu lắng của em trong đó, đoán có khả năng là em đang thất tình, hoặc là chia tay."
Hạ Lâm tỏ vẻ không thể yêu thương nổi: “Đúng là tuyết rơi tháng sáu, em còn oan hơn cả Đậu Nga, hát hay cũng có thể gây ra chuyện."
Hạ Hòa thấy đã trêu chọc xong rồi, lại nói con nhóc này có khả năng sẽ tức giận thật, vì vậy cô ấy mới vỗ vào trên vai của Hạ Lâm: “Được rồi, bọn chị chỉ đùa em thôi, nhưng gặp được chàng trai tốt yêu đương cũng không sao."
Hạ Lâm khịt mũi nói: “Chị cứ nói em, tại sao không nói mình đi?"
Kể từ khi Hạ Hòa tốt nghiệp bắt đầu đi làm, người tới làm mai giới thiệu đối tượng cho cô ấy nhiều như rau hẹ, cứ cắt đợt này lại mọc ra đợt khác, nhưng Hạ Hòa đều từ chối hết, nói hiện tại chưa cân nhắc đến chuyện kết hôn, qua hai năm nữa rồi tính tiếp.
Nhìn chung cả nhà đều biết Hạ Hòa suy nghĩ gì, chỉ là mấy em gái đều đang còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-nu-phuong-hoang/466439/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.