Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Tất nhiên là giá nhập vào chỉ có 2 hào, nếu là lúc trước nhà chưa mở tiệm Lý Tú Cầm chắc chắn sẽ không nỡ cho con gái ăn. Giờ một ngày có thể thu vào mười mấy hai mươi đồng, bà ấy mới trở nên "Hào phóng " như vậy.
Hạ Văn le lưỡi làm mặt quỷ, cùng Hạ Thanh trở về phòng cất cặp sách trước, rồi mới đi ăn cơm.
Hạ Thanh nhìn cô ấy lẽo đẽo đi theo mình giống như cái đuôi nhỏ, buồn cười hỏi: “Em cứ đi theo chị làm gì, mới một tháng không gặp đã biến thành chó nhỏ rôi?"
"Lại chẳng phải là do một tháng không gặp em nhớ chị hay sao, các chị đều không có ở nhà, mỗi ngày đều chỉ có một mình em, em không quen."
Hạ Thanh xoa xoa đầu cô ấy, Hạ Văn cứ nghĩ là cô muốn an ủi mình, định nở nụ cười sáng lạng nghênh đón, ai ngờ Hạ Thanh lại nói: “Vậy em vẫn nên tập làm quen càng sớm càng tốt, cuộc sống như thế sau này nhiều lắm."
Hạ Văn thất vọng xụ mặt, muốn"Quyết đấu" với Hạ Thanh, Lý Tú Cầm bê đồ ăn ra khỏi bếp, thấy hai chị em vừa gặp lại nhau đã chí chóe với nhau, không khỏi cảm thấy bất lực.
"Các con đúng là, lúc không ở cùng nhau thì ngày nào cũng nhắc tới nhau, chờ ở cùng nhau thì lại chí chóe nhau đau hết cả đầu."
Hạ Thanh đi tới bê bát giúp mẹ, tiện thể phủi sạch trách nhiệm của mình: “Lại chẳng phải là do nó cứ thích gây sự trước, con gái mười lăm tuổi rồi còn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-nu-phuong-hoang/466433/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.