Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Chu Thành Quý mở cửa hàng bách hóa, bán tất cả mọi thứ, ông ấy đi ra khỏi quầy, lấy hai lon nước ngọt đưa cho các cô, mới đầu Hạ Lâm Hạ Thanh đều từ chối, nhưng cuối cùng vẫn nhận.
Ở thời buổi này, nước ngọt cũng phải mấy đồng một lon, đến thế kỷ hai mươi mốt lạm phát giá cả tăng cao, nhưng giá lon nước ngọt vẫn không thay đổi.
Sau khi chào hỏi xong, Hạ Chí Dân và Chu Thành Quý cùng ngồi xuống nói chuyện, sau khi nghe Hạ Chí Dân nói rõ ý đồ, Chu Thành Quý còn hơi giật mình, bởi vì ở trong nhận thức của ông ấy, Hạ Chí Dân không giống loại người tính toán làm ăn.
"Không có cách nào cả, mấy đứa bé đều phải đi học, chỉ dựa hết vào làm ruộng là không đủ tiêu."
Chu Thành Quý hiểu rõ gật đầu: “Đúng vậy, nuôi con rất tốn tiền, không giống chúng ta hồi còn bé, chỉ cần cho ăn cho mặc là được."
Ông ấy cũng không phải là loại người hẹp hòi hay xét nét tính toán, nếu không cũng sẽ không bỏ tiền ra sửa cầu sửa đường cho thôn, chưa kể mở hàng bán đồ ăn vặt trong thôn chỉ là làm ăn buôn bán nhỏ, thu nhập hàng tháng chưa chắc đã bằng thu nhập một ngày ở cửa hàng bách hóa.
"Nếu cậu thật sự muốn mở, tôi có thể giới thiệu nguồn cung hàng hóa cho cậu, không cần phải lo về vấn đề này, còn cả kệ bày hàng nữa, chỗ tôi có mấy kệ hàng bỏ đi, nếu cậu không chê có thể chở về dùng. Còn lại cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-nu-phuong-hoang/466424/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.