Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lý Tú Cầm không chết, khác với tiểu thuyết, trong tiểu thuyết, Lý Tú Cầm chết thúc đẩy nhà Cậu báo cảnh sát xử lý, Hạ Thanh sợ mình xuất hiện thay đổi tình huống, không nhịn được lên tiếng nhắc nhở.
"Mẹ, chuyện cậu ở công trường, thuộc về tai nạn lao động, ông chủ công trường hẳn phải ra mặt giải quyết, trừ tiền thuốc thang bên ngoài còn phải dùng tiền bồi thường trả những khoản khác. Cậu là người bị hại, không thể ở trong thế bị động, để cho vợ cậu và anh họ đến đồn công an báo án đi."
Niên đại này nông dân chất phát, ở bên ngoài đi làm chịu tổn thương đều tự mình nuốt vào bụng, tự mình chịu thua thiệt rất lau cũng không biết đến tìm kiếm pháp luật giúp đỡ, Hạ Thanh không thể trơ mắt nhìn người hiền lành thua thiệt.
Hạ Thanh nói xong, cả nhà cũng nhìn sang, giống như không biết cô vậy, chị cả Hạ Hòa kinh ngạc nói: “Tiểu Thanh, em làm sao đột nhiên lại hiểu biết nhiều như vậy, nói chuyện khác hẳn, chị cũng không nghĩ tới đâu."
Nguyên chủ mới mười bảy tuổi, là một học sinh cấp ba, thành tích mặc dù không kém nhưng chỉ giới hạn trong khả năng của một học sinh cấp ba huyện cấp trung, với kiến thức cùng một đứa trẻ trong thành phố thì không thể nào sánh được, đây cũng là đạo lý mà sau này Hạ Hòa lên đại học mới hiểu được.
Thi đại học, tìm một công việc đàng hoàng, không cần cả đời gắn với ruộng đồng là mơ ước lớn nhất của thanh niên trong nông thôn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-nu-phuong-hoang/466407/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.