Cho tới tuổi xế chiều, cô gặp được viện trưởng Cố Bồi của bệnh viện hải quân Đông Hải, dưới sự giúp đỡ của anh, cô mới có thể rửa sạch vết nhơ, hành y trở lại.
Chỉ vừa nãy, cô còn đang cùng Cố Bồi làm thí nghiệm, còn đang thương lượng buổi trưa có cần chia một ít cơm mình mang theo cho anh ăn không, sao chỉ ngủ gật một thoáng, cô đã quay về lúc mình 21 tuổi rồi.
Vậy thì Cố Bồi tin tưởng cô phải làm sao, thí nghiệm chữa bệnh mà cô đang tiến hành phải làm sao?Lâm Bạch Thanh đứng dậy, xoay người nhìn xung quanh, hận không thể lập tức quay về cương vị làm việc.
Nhưng… cô bỗng dừng lại.
Cô bây giờ mới vừa tốt nghiệp, cũng chưa kết hôn.
Đây được coi là chuyện tốt nhỉ, cô đã trẻ ra, mà đây là lúc cuộc đời và sự nghiệp của cô vừa mới bắt đầu.
Chuyện này… quá tốt rồi!…Linh Đan Đường là phòng khám trung y, tuy dạo này đang đóng cửa nhưng người cầu y vẫn tìm tới không dứt, đều là hưng phấn mà tới, thất vọng mà về.
Bác sĩ Lưu nói: “Mau chóng giã lá dâu đi, chúng ta phải nhanh chóng chế ra phù tang hoàn cho mùa mới, không mở khám được thì chúng ta chế thêm ít Đại Mật hoàn, cũng tiện xoa dịu những bệnh nhân đang mỏi mắt đợi chờ kia.
”Giơ chày đá lên, vốn tưởng với tay chân già nua của mình thì nó sẽ rất nặng, nhưng Lâm Bạch Thanh mới cầm lên đã nhẹ nhàng nhấc chày đá lên được rồi.
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-nu-bac-si-trung-y-xinh-dep/2856970/chuong-2.html