Bác sĩ Lưu thích nghe cách nói này, hơn nữa điều cô ta nói cũng là sự thật.
Nhìn Lâm Bạch Thanh, bà ấy thuận lời nói: “Vậy cháu cảm thấy sao, trong đám nhóc nhà họ Cố, ai được coi là môn đăng hộ đối với Tiểu Lâm chúng ta?”Triệu Tĩnh vỗ tay: “Vậy chắc chắn là Cố Vệ Quốc của lão nhị nhà họ Cố, tuy mẹ cậu ấy hơi chua ngoa nhưng là người thẳng tính, hơn nữa cậu ấy còn là một quân nhân, nhân phẩm đảm bảo.
”Bác sĩ Lưu nói: “Mẹ của Cố Vệ Quốc, nói dễ nghe thì gọi là thẳng tính, nói khó nghe chính là đanh đá, nhưng chọn chồng là xem người đàn ông, không phải mẹ chồng, chúng ta cũng không kén chọn nhân phẩm của mẹ chồng.
Nhưng cậu ta luôn ở bộ đội, ít nhất bốn năm năm chưa về rồi, Tiểu Triệu cháu cũng chưa từng gặp cậu ấy, sao lại dám quả quyết nhân phẩm cậu ấy tốt?”Triệu Tĩnh tiếp tục cắn hạt dưa, nói rất chí lí: “Cháu nghe nói cậu ấy viết thư cho mẹ mình, trong thư nhắc tới Linh Đan Đường, nói trung y là quốc túy, là văn hóa truyền thống, chỉ có thể truyền thừa không thể mất, Linh Đan Đường cũng tuyệt không thể tùy ý bán đi như thế mà phải kinh doanh đàng hoàng, cậu ấy đã có giác ngộ này rồi, có thể không xứng với Tiểu Lâm chúng ta?”Nghiền xong lá dâu, Lâm Bạch Thanh đang quét cối đá, đảo ngược chày phì cười, Triệu Tĩnh tưởng đã nói trúng ý của cô, vội nói: “Xem đi, cháu nói không sai chứ, Tiểu Lâm chúng ta cười rồi kìa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-nu-bac-si-trung-y-xinh-dep/2856961/chuong-5.html