“Chúng ta vẫn luôn lừa gạt không nói cho con cũng là sợ con tủi thân”. 
Bà Tô nói lời thấm thía: “Đứa nhỏ này, con nghe bà nội nói, đừng đi mặt nóng dán mông lạnh ả hồ ly tinh kia, khi con còn nhỏ mà cô ta đã bỏ lại con, hiện tại nhanh cũng hai mươi năm trôi qua rồi thì có thể có tình cảm ở chỗ nào chứ?”. 
“Người phụ nữ kia là một người thực dụng, đột nhiên tìm con khẳng định không có chuyện gì tốt, đừng để tới lúc đó con bị cô ta mang bán đi mà không biết. 
”“Được rồi, bà nội cứ yên tâm đi” Tô Nhuyễn từ từ mở miệng đánh gãy lời của bà, trong giọng nói còn mang theo chút trào phúng, “Làm gì tới lượt bà ấy bán”. 
Tô Văn Sơn mới là người thứ nhất muốn bán cô đi kia kìa. 
Bà Tô lão nghĩ đến hôn sự với nhà họ Lộc, những lời nói còn lại đều bị kẹt ở trong cổ họng không nói ra được, bà muốn thay Tô Văn Sơn giải thích vài câu, nhưng nhìn vẻ mặt của Tô Nhuyễn thì cuối cùng chỉ là bất đắc dĩ thở dài, “Tại sao cháu còn nhớ chuyện này, hiện tại không phải đã tìm cho cháu một Hoắc Hướng Dương rồi hay sao?”“Là con gái thì phải có một khí lực lớn một chút, khí lực lớn thì mới được nhà chồng yêu thích. 
”“Tô Nhuyễn cười khẽ, “Cháu biết rồi, cho nên bà nội thích nhất con của Bác hai cùng Thanh Thanh. 
”Bà Tô bị nghẹn lại, cũng không muốn nói chuyện cùng cô nữa mà hậm hực rời đi. 
Tự nhiên Tô Thanh Thanh cảm thấy bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-nguyen-phoi-bi-doat-van-may-trong-sinh/932772/chuong-10.html