Đội cứu viện đầu tiên đến nơi, tổng cộng hơn hai mươi người, chia thành vài tiểu đội mang theo dụng cụ phân công nhau chi viện cho các thôn.
Khi tai nạn xảy ra, đôi khi thứ cần thiết nhất cho những người gặp nạn không phải con người mà là vật dụng.
Đội cứu viện mang theo thiết bị phát điện nhỏ, được đặt tại sân của nơi cứu hộ tạm thời trong thôn. Đây là nguyên nhân khiến mọi người trong thôn nhìn thấy ánh sáng xuất hiện đột ngột, biểu hiện cho sự cứu rỗi đã giáng xuống.
Tạm thời chưa có đội y tế đến hỗ trợ Bác sĩ Tạ và mọi người. Điều này không có nghĩa là không có đội y tế được cử đến chi viện, chỉ là nhân viên y tế không phải đội cứu hộ chuyên nghiệp, không có đủ thể lực và kỹ thuật để vượt qua những đoạn đường khó khăn trong vùng thiên tai, nên bị kẹt lại trên đường.
Đội trưởng đội cứu viện thẳng thắn thành khẩn nghĩ, Xe cứu hộ đều bị đổ dọc đường, đường muốn thông có lẽ phải đến sau ngày mai, mọi người cần phải chờ đợi thêm.
Cho dù đường thông, cũng chỉ là những lối đi tạm thời, xe có thể qua lại rất ít.
Bác sĩ Tạ đã nói đúng, muốn có sự cứu viện đầy đủ cần phải kiên nhẫn và bền bỉ.
Đội cứu hộ cứu người cũng như bác sĩ, không phân biệt chủng tộc.
Thấy ai kêu cứu thì đến cứu người đó.
Trong thôn có rất nhiều người gặp nạn. Bác sĩ Thường Gia Vĩ suy nghĩ, quyết đoán chạy đi mượn ròng rọc, tự mình ra tay.
Nhìn tốc độ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/5021022/chuong-4532.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.