Bác sĩ Thường cảm thấy rất ấm ức khi nói câu này, những gì anh nói đều là lời giải thích chuyên môn thường thấy của khoa chỉnh hình, sao lại bị người ta xuyên tạc.
"Bác sĩ Thường nói có lý." Thầy Tiêu đột nhiên lên tiếng, cho thấy hiện trường cũng có nhiều bác sĩ, giống như bác sĩ Tạ, có thể phân biệt đúng sai đối với Thường đại thiếu gia.
Nếu nghi ngờ bệnh nhân bị ung thư di căn toàn thân, thường gặp nhất là di căn xương, di căn xương rất đau. Có thể thấy những gì bác sĩ Thường nói là để đáp lại giáo sư Vi Thiên Lãng.
Bệnh nhân này không có các triệu chứng thường gặp trên lâm sàng, cần phải phân biệt cẩn thận.
Bác sĩ Khâu một lần nữa trở thành "lãnh đạo", đứng trước bảng đen, ghi lại ý kiến của mọi người.
Bác sĩ Uông, người đang lo lắng chờ đợi kết luận của các chuyên gia bên ngoài văn phòng, đi tới đi lui, gặp một người quen ở quê: “Bác sĩ Phạm Vân Vân?"
Phạm Vân Vân quay đầu lại, nhận ra sư tỷ đồng hương liền gọi: “Sư tỷ, sao chị lại ở đây?"
"Em không biết sư huynh của em bị bệnh sao." Bác sĩ Uông nói.
Phạm Vân Vân vừa làm xong việc của mình ở khoa nhi mới xuống xem náo nhiệt, thực sự không biết sư huynh đồng hương của mình đã về trường cũ khám bệnh.
Nói chưa được hai câu, Phạm Vân Vân lập tức kết luận: “Đừng lo, có Tạ sư tỷ ở đó. Em đã nói rồi, năm đó Tạ sư tỷ đã cứu mạng em."
"Đúng đúng đúng." Bác sĩ Uông nhớ lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/5020857/chuong-4367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.