Thấy ông đến, có người ngẩng lên liếc nhìn, có người nói vài câu, có người cứ cắm cúi làm việc của mình.
Được rồi, đám người này.
“Các anh không phải đang đợi tôi sao?” Bác sĩ Phó Hân Hằng nói.
Hiếm khi thấy người máy nói năng mỉa mai, chắc trong lòng đang bực bội.
“Có người đợi anh đấy, bác sĩ Phó, bị chúng tôi gọi đến văn phòng anh rồi.” Vài người trả lời ông.
Bác sĩ Phó Hân Hằng biết là bác sĩ Thường.
Mọi người đoán được ý định của ông, cười hì hì, nói với ông: “Là bác sĩ Ôn đợi anh về ăn cơm.”
Bác sĩ Phó Hân Hằng nghĩ, Không biết có nên mặt nặng mày nhẹ hay không, bốp một tiếng, quay người bỏ đi.
Chưa đầy hai giây sau, người máy quay lại, mở cửa nói với những người này: “Bác sĩ Tạ Uyển Oánh không thể nào nói cho các anh bất cứ điều gì.”
Chuyện của bệnh nhân liên quan đến quyền riêng tư, kỹ thuật liên quan đến bí mật thương mại, đều không thể nói.
Vậy thì đám người này ở đây chẳng phải là chờ uổng công sao.
Mọi người cũng không ngốc, trả lời ông: “Biết anh đến đây để giám sát miệng của bác sĩ Tạ.”
Vậy nên anh ta nên ở lại đây tiếp.
Không cần, những người khác vẫy tay với ông: “Chúng tôi sẽ không hỏi bác sĩ Tạ những vấn đề riêng tư đó.”
“Vậy các anh muốn hỏi cô ấy cái gì?”
Một đám người nói rất có lý: “Cô ấy không phải là phẫu thuật chính sao?”
Đúng lúc bác sĩ Tạ trở về, cùng bác sĩ Tào Dũng đến phòng họp đối mặt với mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/5020759/chuong-4269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.