Mọi người đứng yên tại chỗ, nhìn bác sĩ Tạ Uyển Oánh gan to bằng trời.
“Cô ấy là?” Lương Hỉ hỏi, vì chưa từng gặp nữ bác sĩ này, có chút tò mò.
“Cô ấy là bác sĩ Tạ, khoa Tim mạch của Quốc Hiệp.”
Viện trưởng Lương tự mình giới thiệu thân phận của đối phương.
Lương Hỉ quay sang nhìn bố.
“Con xem, trước đây bố bảo con học y, làm bác sĩ Tim l*иg ngực, con lại nói con học không nổi.” Giọng viện trưởng Lương đầy tiếc nuối.
Mấy đứa con của ông học hành đều rất giỏi, nhưng không ai cho rằng mình có thể kế thừa sự nghiệp của bố.
Đặc biệt là con gái út càng đáng tiếc. Lương Hỉ là nhà nghiên cứu hóa học tại một trường đại học nổi tiếng trong nước, ngành học gần với y học.
Lương Hỉ nói với bố: “Con gái thấy mổ heo, gà, vịt, ngỗng đã sợ rồi, bố còn bảo con học mổ người, con sao mà không sợ chứ?”
“Bác sĩ Tạ không sợ.” Viện trưởng Lương lại chê con gái nhát gan.
Lương Hỉ nói thật với bố: “Ngành ngoại khoa này, năm đó con tìm hiểu rồi, không có nữ bác sĩ Tim l*иg ngực nào thành công cả.”
“Có chứ, có nữ bác sĩ Tim l*иg ngực.”
“Không phải bố chê họ không được sao?”
Có thể thấy những gì dì, dượng cô nói trước đây về nữ bác sĩ ngoại khoa là được công nhận trong giới học thuật. Vì vậy, Tạ Uyển Oánh cũng không ngạc nhiên khi lại có người nói như vậy trước mặt mình.
Lương Hỉ nhắc lại điều này trước mặt mọi người, rõ ràng là một sự nghi ngờ nghĩ, Bố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/5020742/chuong-4252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.