Sau khi cúp máy với anh họ, tâm trí Ôn Tử Hàm có chút rối bời. Rõ ràng là cô không hề chuẩn bị tâm lý cho việc gặp người đó hôm nay.
“Là bác sĩ Ôn Tử Hàm phải không? Mời cô đi lối này.”
Nhân viên nhà ga sau khi liên lạc với đồng nghiệp trên tàu, nhanh chóng tìm thấy cô và dẫn cô đi ra sân ga.
Trên đường đi, không khỏi nghĩ đến người sắp gặp, Ôn Tử Hàm có thể cảm thấy tim mình đập nhanh hơn, thỉnh thoảng còn hơi hụt hơi.
Cô biết rằng khi đối diện với người đó, trong lòng cô có chút lo lắng và sợ hãi.
Đương nhiên cô biết, không chỉ mình cô mới như vậy.
Theo cô biết, hầu như không ai không sợ anh ta, miễn là anh ta muốn “bắt” người.
Bệnh viện của anh ta đặt cho anh ta biệt danh là Người máy. Chỉ vì khi “bắt” người, anh ta không hề có cảm xúc, còn nghiêm khắc hơn cả Bao Thanh Thiên.
Vì vậy, cho đến nay cô vẫn không hiểu tại sao mình lại có mối quan hệ “thân thiết” này với anh ta.
Vì ông nội anh ta và ông nội cô là bạn học cũ lâu năm? Vì nhà họ Phó và nhà họ Ôn trước đây là hàng xóm?
Ông bà cô đều rất thích anh ta, luôn nói may mắn là nhà có con gái, nếu không để anh ta đến nhà khác làm con rể thì đúng là nước phù sa chảy ruộng người khác.
Tương tự, mẹ anh ta rất thích cô, nói cô từ nhỏ đã xinh đẹp như vậy, ngày nào đó gả cho người khác cũng là tiện nghi cho người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/5020428/chuong-3938.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.