Không hỏi con trai, giáo sư Lỗ hỏi Tào Dục Đông: “Giáo sư Tào, ông nghĩ sẽ có tin vui chứ?"
Tào Dục Đông nói: “Đừng vội."
Học trò của ông còn không vội, những người khác vội cái gì.
Làm nghiên cứu khoa học ngày qua ngày, năm này qua năm khác, mới chỉ là bắt đầu mà thôi.
Tạ Uyển Oánh, người đã từng làm nghiên cứu khoa học ở kiếp trước, không hề vội vàng, phòng thí nghiệm chưa có kết quả. Mọi người vội vàng hỏi có lẽ là muốn chúc mừng cô.
"Chưa có kết quả sao?" Giáo sư Lỗ vỗ đùi.
Phải nói giáo sư Lỗ cũng là một chuyên gia nghiên cứu khoa học, làm sao không biết nghiên cứu khoa học là như thế nào. Giáo sư Lỗ không hỏi phòng thí nghiệm có kết quả hay không, mà là hỏi có công bố được kết quả hay không.
"Cô ấy và giáo sư hướng dẫn không vội." Quản lý Phương nhìn ra manh mối: “Đối với cô ấy, số lượng bài báo công bố chắc đã đủ điều kiện. Nếu có thể công bố ở nước ngoài thì càng tốt."
Giáo sư Lỗ và những người khác coi như đã hiểu, hai thầy trò này rất bình thản.
Đối với hai thầy trò bình thản này, điều quan trọng nhất là phòng thí nghiệm phải có kết quả, còn việc người ta có chịu công bố bài báo của họ hay không, họ lại thấy không quan trọng.
Hai thầy trò này có phải là quá kiêu ngạo rồi không.
Khương Minh Châu bật cười ha hả, nói với sư muội: “Không trách sao Hương Du và mọi người nói em đang khoe khoang."
Đại sư tỷ và nhị sư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/4904749/chuong-3814.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.