Muốn hỏi chuyện gì đang xảy ra.
Tào Dũng nhìn về phía một bóng người khác đang chạy đến.
"Bố, bố vừa chạy đi đâu vậy. Con mua bữa sáng cho bố, quay lại đã không thấy bố đâu rồi?" Thiệu Nguyệt Lan vội vàng tìm bố, vừa chạy vừa oán trách.
Thấy con gái chạy đến, bác sĩ Thiệu trong lòng căng thẳng.
"Con gái anh sao?" Tào Dục Đông chỉ thuận miệng hỏi theo tình huống.
Bác sĩ Thiệu quay đầu nhìn giáo sư, ánh mắt càng thêm hoang mang nghĩ, Ngài thực sự biết gì sao? Chạy đến bên cạnh bố, Thiệu Nguyệt Lan cũng giống như bố, ánh mắt đầu tiên chỉ nhìn thấy giáo sư, mặt mày hớn hở, ân cần gọi: “Chào ngài, giáo sư Tào."
Lại thêm một người quen biết mình mà mình không nhớ ra. Tào Dục Đông hỏi: “Cô là con gái bác sĩ Thiệu sao?"
"Tôi cũng là bác sĩ tim mạch." Thiệu Nguyệt Lan muốn mượn quan hệ của giáo sư nên nói rõ thân phận của mình.
Đồng nghiệp nữ. Tào Dục Đông nhớ ra điều gì đó, hỏi: “Cô là người đã lên báo...”
"Đúng đúng đúng. Là con gái tôi." Giáo sư nhớ ra khoảnh khắc nổi bật của con gái mình, bác sĩ Thiệu tươi cười rạng rỡ: “Con gái tôi là nữ bác sĩ đầu tiên trên cả nước thực hiện ca mổ này."
Hai cha con này là thực sự không biết hay giả vờ không biết mình đang nói gì vậy. Tào Dục Đông nhíu mày, không hiểu ý đồ của một số người.
Không nói đến việc người ta có phải là nữ bác sĩ đầu tiên thực hiện ca mổ này hay không, muốn thực sự tôn trọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/4904746/chuong-3811.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.