Nhiều lúc, báo cáo xét nghiệm lần đầu giống như một cái sàng thưa, phát hiện vấn đề rồi mới làm xét nghiệm lần hai chi tiết hơn, không thể nào chính xác ngay từ lần đầu. Đây là điều mà người ngoài ngành không thể hiểu được, cho rằng bác sĩ đang lãng phí thời gian và tiền bạc của họ.
Nguyên nhân khiến người ngoài ngành có nhận thức như vậy là do họ tự nâng cao ngưỡng hành nghề của bác sĩ lên mức siêu cao thủ. Chỉ có người trong ngành mới biết, ngưỡng hành nghề của bác sĩ chỉ là mức tiêu chuẩn. Bác sĩ ở bệnh viện tuyến 3 cũng không thể nào ai cũng là siêu cao thủ.
Bác sĩ chẩn đoán hình ảnh giỏi nhất cũng giống như bác sĩ lâm sàng giỏi nhất, đều là số ít, có thể đếm trên đầu ngón tay.
Như Bạn học Tạ, chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhận ra đường tham chiếu trong phim chụp này chưa đạt độ chính xác cao nhất, cần phải có nhãn lực ở mức độ đáng sợ. Phải nói rằng ngay cả Tào Dũng cũng không làm được.
Để dễ hiểu hơn về độ khó của việc định vị chính xác trong MRI thông thường, lấy ví dụ, nguyên tắc định vị MRI là cố gắng đặt tâm vùng quét, tâm cuộn dây và tâm từ trường ở cùng một vị trí. Chữ "cố gắng" ở đây đã đủ để nói lên rằng người bình thường khó làm được, bác sĩ chẩn đoán hình ảnh khó có thể đạt đến độ chính xác cao nhất.
"Tôi hiểu rồi." Đào Trí Kiệt nói.
Anh thật sự hiểu chưa? - Tào Dũng lại liếc anh một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/4898175/chuong-3521.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.