Người đi bộ trên cầu thang cũng đông đúc không kém.
Tạ Uyển Oánh và mọi người bắt xe đến Quốc Hiệp, vội vàng leo cầu thang lên tầng chín.
Leo được nửa đường, nghe thấy tiếng ai đó gọi nghĩ, Tạ Uyển Oánh.
Do vội vàng nên chưa để ý người trước mặt, nghe thấy tiếng gọi, Tạ Uyển Oánh dừng lại, quay đầu tìm kiếm bóng người phát ra tiếng nói: “Ân bác sĩ."
Ân Phụng Xuân nhìn trang phục thường ngày của cô, hỏi: “Cô vẫn ở Quốc Trắc sao?"
"Vâng."
Ở Quốc Trắc, chứng tỏ công việc ở Quốc Trắc chưa kết thúc, bây giờ đột nhiên xuất hiện ở Quốc Hiệp, có thể thấy là cũng như anh, vừa nghe tin liền quay về? Mắt Ân Phụng Xuân như muốn bốc hỏa. Xem ra Đào Trí Kiệt quyết định giấu giếm tất cả những người bên cạnh bạn gái anh ta.
Rốt cuộc là ý của Đào Trí Kiệt hay là ý của bệnh nhân?
"Cô về đây làm gì?"
"Tôi về xem bệnh án." Tạ Uyển Oánh thành thật trả lời tiền bối, đồng thời nhìn thấy trong mắt đối phương rằng anh đã biết tin tức, nên không cần che giấu nữa.
"Cô xem xong bệnh án thì gọi điện cho tôi." Ân Phụng Xuân dặn dò, hoàn toàn không tin tưởng vị Phật kia.
Tạ Uyển Oánh tạm thời chưa trả lời được. Thật ra, cô không có quyền nói lung tung.
Cái tên cứng đầu này, sao lại giống vị Phật kia vậy? Ân Phụng Xuân nhấn mạnh: “Cô ấy sớm muộn gì cũng biết. Các anh giấu giếm cũng vô ích."
"Tôi không định giấu." Tạ Uyển Oánh nói.
Giống như Ân bác sĩ nói, thật sự không giấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/4898171/chuong-3517.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.