Hoàng Chí Lỗi thà chết cũng không muốn gọi Lữ phó chủ nhiệm, biết người này khi gặp vấn đề nan giải sẽ chỉ nói không được, không cần làm.
Biết thế đã đưa bệnh nhân đến Phương Trạch còn hơn đưa đến Quốc Hiệp. Hoàng Chí Lỗi hối hận nghĩ.
Cho đến khi anh bước vào khu can thiệp, bóng người đứng ở hành lang khiến trái tim anh như rơi ra ngoài.
Bóng người xuất hiện mà không báo trước này thực sự là một chuyên gia, sao lại không khiến người trẻ tuổi tim đập thình thịch.
"Địch chủ nhiệm, anh đến rồi." Chu Hội Thương thở phào nhẹ nhõm, nở nụ cười trên mặt. Xem ra Tào bạn học không tệ, không quên sự an toàn của Bạn học Chu, đã mời chuyên gia của Phương Trạch đến Quốc Hiệp hỗ trợ.
Địch Vận Thăng nhìn vài người họ, nghe thấy Chu Hội Thương nói vậy liền xua tay, kiên quyết nói: “Tôi không phải bác sĩ của bệnh viện các cậu."
Đừng nghĩ nhiều, anh ấy chỉ đến giám sát. Quốc Hiệp có rất nhiều người tài giỏi, không cần anh ấy ra tay.
Quốc Hiệp có rất nhiều người, lẽ ra khi nhận được tin Địch chủ nhiệm đến, ít nhất Lữ phó chủ nhiệm, người rất quan tâm đến danh tiếng của khoa mình, nên nhanh chóng có mặt. Nhưng không thấy đâu.
Hỏi thăm, thì ra Lữ phó chủ nhiệm không thể đến được. Nguyên nhân là vụ tranh chấp y tế liên quan đến bệnh nhi kia đã lan đến khoa Ngoại Thần kinh. Lữ phó chủ nhiệm đang đau đầu giải quyết với người nhà bệnh nhân.
Sau khi bệnh nhân được đưa vào phòng mổ, Tạ Uyển Oánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/4890494/chuong-3446.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.