Nghe thấy có người nói chuyện với mình, bệnh nhân đảo mắt, rồi dừng lại ở bóng người trước mặt.
Đào Trí Kiệt gật đầu với bệnh nhân một cách vững vàng.
Nhận ra người trước mặt, mắt bệnh nhân co rút, như ngạc nhiên khi thấy anh xuất hiện ở đây, lại như không chắc chắn mình có đang nằm mơ hay không.
Tất cả nhân viên y tế trong phòng mổ đều nhìn chằm chằm vào các chỉ số, sau một lúc, dường như nguy cơ đã giảm và có thể được giải trừ, tiếng báo động im bặt, bệnh nhân hết run, nhịp tim, huyết áp ổn định.
Mọi người thở phào nhẹ nhõm, vừa rồi suýt nữa thì chết khϊếp.
Chuyên gia nước ngoài, bác sĩ Charlie cười lắc đầu, làm động tác lau mồ hôi khoa trương cho bệnh nhân, trêu đùa bệnh nhân, giúp bệnh nhân thư giãn.
Phối hợp với các bác sĩ khác, Đào Trí Kiệt tiếp tục nói với bệnh nhân: “Em thấy đấy, có nhiều người ở đây với em, không có gì phải sợ. Cả bác sĩ Charlie cũng đến. Tình huống này bác sĩ đã giải thích và cho em tập dượt trước rồi.”
Vì tính chất đặc biệt của ca phẫu thuật này, nhân viên y tế đã cho bệnh nhân tập dượt trước. Tuy nhiên, dù tập dượt kỹ đến đâu, cũng không thể giống hoàn toàn với tình huống thực tế.
Nếu hỏi cảm nhận hiện tại của bệnh nhân, tại sao lại sợ hãi như vậy, tất cả đều là vì có thể cảm nhận rõ ràng đầu mình đang bị mở.
Cảm giác đau có lẽ gần như không có hoặc không mạnh, nhưng đầu bị đè, da đầu bị kéo, trong đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/4855004/chuong-3210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.