Luật sư Phương không có thông tin về cô, không rõ tại sao cô lại xông ra, giọng điệu có chút lúng túng: “Tại sao cô lại bênh vực họ?”
“Bất kỳ ai có lương tâm đều sẽ đứng ra nói sự thật.” Hà Hương Du hùng hồn nói.
“Tôi không nói chuyện với cô nữa.” Luật sư Phương xua tay, lấy điện thoại ra gọi.
Ánh mắt Tạ Uyển Oánh lóe lên tia sắc bén nghĩ, Người này cô chưa từng gặp, nhưng trực giác mách bảo chuyện này có liên quan đến một số việc cô muốn biết.
Luật sư Phương quay lưng lại, lẩm bẩm trong miệng: “Vâng vâng vâng, họ nói vậy, là như vậy sao, tôi hiểu rồi.” Rồi quay lại, liếc xéo Hà Hương Du: “Cô đừng đắc ý.”
Xem ra người này đã nhận được thông tin có giá trị.
Cất điện thoại, luật sư Phương nói với người nhà bệnh nhân: “Ông Chung bảo tôi đến bệnh viện là để đảm bảo quyền lợi tối đa cho Giai Nhân. Nếu Giai Nhân gặp bất kỳ vấn đề gì sau phẫu thuật, tôi ở đây, sẵn sàng hỗ trợ pháp lý cho các vị. Khi cần thiết, chúng tôi sẽ mời chuyên gia đến đánh giá ca phẫu thuật này có vấn đề hay không.”
Vậy ra, việc sư muội đôi co nãy giờ có ích gì? Đào Trí Kiệt thở dài.
Cuối cùng chỉ có kết quả phẫu thuật mới là câu trả lời.
Hà Hương Du hừng hực khí thế: “Không phải tôi đắc ý hay không, mà là anh và người đứng sau anh đừng hòng đắc ý, cứ chờ mà xám mặt kẹp đuôi chạy trốn. Đến lúc đó xem chúng tôi có tha cho anh hay không.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/4855002/chuong-3208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.