“Lão Đinh.” Quảng bác sĩ thấy mọi người xung quanh đang nghe anh ta nói chuyện, nhắc nhở người bạn chú ý lời nói của mình.
“Họ hàng của Oánh Oánh khá đáng sợ.” Trương Đức Thắng đẩy kính, nhớ lại chuyện Tiêu Thụ Cương đến tìm thầy chữa bệnh trước đây mà hơi sợ hãi.
Lý Khải An cũng nhớ lại, sợ hãi nói: “Ừ ừ ừ. Lúc đó lớp trưởng suýt bị đánh.”
Nhạc Văn Đồng lúc này mặt không đổi sắc.
Lâm Hạo nhớ lại, hối hận vì lúc đó mấy nam sinh bọn họ không cùng nhau đánh trả.
Nhậm Sùng Đạt nhìn ra suy nghĩ của các học trò, nói: “Bình tĩnh.”
Giới y học cũng giống như các ngành khác, không thiếu cạnh tranh và những kẻ tiểu nhân ghen ghét. Phải đối mặt với tâm thế bình thường, không nên dễ dàng mắc bẫy của đối phương.
Cuộc trò chuyện của mấy thầy trò bọn họ bị những người xung quanh nghe thấy, ánh mắt đồng loạt nhìn về phía điện thoại của Quảng bác sĩ.
Hầu chủ nhiệm và Dương chủ nhiệm sắc mặt nghiêm trọng, bên kia hình như có chuyện lớn rồi? Quảng bác sĩ suýt chút nữa hồn vía lên mây.
Đinh Ngọc Hải tiếp tục trút giận: “Sao tôi có thể nói bậy, những gì tôi vừa nói có sai chỗ nào không?”
“Anh đừng có đắc tội với Quốc Hiệp và Phương Trạch đấy? Anh đừng quên tôi đã nói, hôm nay có người nước ngoài ở đây.”
Anh ở địa phương nhỏ thì ngang ngược, anh muốn khıêυ khí©h hai bệnh viện top 3 nổi tiếng cả nước và các chuyên gia nước ngoài, anh muốn làm gì? Thật ra, dù công chúng trong nước không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/4854987/chuong-3193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.