Thời gian gấp rút, hai người chuẩn bị đi đứng dậy. Đào Trí Kiệt cầm cặp tài liệu đặt lên bàn, mở cặp ra, kiểm tra lại bản photo bệnh án đã được sắp xếp gọn gàng bên trong rồi kéo khóa lại.
“Tào sư huynh, để em làm cho.” Hà Hương Du bước tới, chủ động giúp họ dọn dẹp những thứ khác trên bàn, bao gồm cả việc trả lại bệnh án cho Trương lãnh đạo.
Có cô ấy mang đi, hai người họ không cần phải đến văn phòng của Trương Hoa Diệu nữa, thật tiện.
Cầm cặp tài liệu, họ bước ra khỏi văn phòng.
Giáo sư ăn chút gì đó rồi đang ngủ, mọi người không vào phòng bệnh chào hỏi.
Trên đường đi, Đào Trí Kiệt nhỏ giọng nói: “Đến đó rồi thì đừng nói cho Oánh Oánh biết.”
Tào Dũng nghiêm mặt, nét mặt vẫn còn vương vấn sự rối rắm.
Nói dối cô ấy, quả là một vấn đề nan giải.
Nghe vậy, Hà Hương Du ôm sổ khám bệnh đi theo sau hai người họ, trong lòng bồn chồn, cô muốn đi theo để gặp tiểu sư muội: “Sư huynh…”
“Gọi tôi à?”
Giọng nói của ai đó đột nhiên xen vào.
Ba người nghiêng đầu nhìn sang, thấy Thân Hữu Hoán ló đầu ra từ cánh cửa bên cạnh.
Thân sư huynh luôn là “đại ma vương” chuyên gây rối. Hà Hương Du nhớ lại, không hiểu sao ngày đó mình lại chủ động hỏi “đại ma vương” này về việc tìm việc làm, từ đó rơi vào “hố sâu” Quốc Trắc.
“Hà bác sĩ, Trương chủ nhiệm nói lát nữa chúng ta cùng nhau ăn trưa. Trưa nay Trương chủ nhiệm mời.” Thân Hữu Hoán truyền đạt lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/4854892/chuong-3098.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.