Nhận thấy tâm trạng của nhị sư tỷ không tốt, Tạ Uyển Oánh kéo ghế cho nhị sư tỷ ngồi, rồi đi rót nước.
Mễ Tư Nhiên biết ý, ôm sách vở trên bàn, đi ra ngoài và đóng cửa ký túc xá lại.
Cô sư muội mới này khá chu đáo. Hà Hương Du nghĩ, cô cảm thấy bây giờ mình không còn mặt mũi nào để gặp ai nữa.
Đưa cốc nước cho sư tỷ, Tạ Uyển Oánh nhỏ giọng hỏi: “Nhị sư tỷ, chị đi xem biểu diễn à?"
Hà Hương Du bật khóc, ôm lấy vai cô như một đứa trẻ khóc lóc thảm thiết, có thể nói là đau lòng xé ruột.
Tạ Uyển Oánh luống cuống, vươn tay lấy khăn giấy đưa cho sư tỷ lau mặt: “Chuyện gì vậy?"
Cầm lấy khăn giấy, Hà Hương Du hỉ mũi sụt sịt.
"Buổi biểu diễn kết thúc khi nào?" Tạ Uyển Oánh hỏi từ đầu.
"Chị không biết, anh ấy gọi xe cho chị." Nói đến đây, Hà Hương Du lại muốn khóc. Anh ấy hoàn toàn có thể không quan tâm đến cô, vậy mà lại lịch sự gọi xe cho cô, khiến cô không biết phải nói sao về con người này.
Ai gọi xe cho nhị sư tỷ. Lúc này, Tạ Uyển Oánh thông minh liên tưởng đến: “Là sư huynh Đào sao?"
Cô sư muội nhỏ này đúng như mọi người đồn đại là tối qua đã thân mật với sư huynh Tào, đầu óc nhanh nhẹn, đoán ngay được. Hà Hương Du nhìn cô với đôi mắt đầy dấu chấm hỏi.
Tạ Uyển Oánh chỉnh lại hướng suy nghĩ của đối phương: “Sư tỷ, hãy nói về chuyện của chị đi."
Hà Hương Du cúi đầu xuống, phải thừa nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/4854798/chuong-3004.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.