Tiền bối nói vậy, hình như muốn dọa cô ấy, hay là Thầy Phó đã âm thầm nói với Thường tiền bối rằng không đồng ý cô ấy.
Thường Gia Vĩ kiên nhẫn giải thích cho cô: “Thầy Phó của em quá lạnh lùng, không coi ai ra gì, suốt ngày chỉ biết làm người ta tức chết. Em là một cô gái dịu dàng, tốt bụng, đi làm dưới trướng loại người như anh ta chỉ có nước bị hành hạ đến chết."
Lời của anh chàng công tử bột hiếm khi được người ta đồng tình, lúc này Hà Hương Du và Liễu Tĩnh Vân gật đầu phụ họa nghĩ, Đúng vậy! Phó Hân Hằng đủ lạnh lùng, theo Hà Hương Du thấy, Trương đại lão tuy miệng lưỡi độc ác, nhưng về mặt tình cảm thì hơn Phó Hân Hằng rất nhiều.
Có thể mỗi người có cảm nhận khác nhau. Cô, Tạ Uyển Oánh, trong công việc lại thích sự lạnh lùng của Thầy Phó. Chỉ là trước mặt các sư tỷ và Thường tiền bối đang kịch liệt phản đối, cô không tiện nói ra.
Ăn cơm xong, mọi người bàn bạc xem nên đi đâu chơi để gϊếŧ thời gian.
"Đi hát karaoke đi."
"Đi quảng trường Quý Giai có hoạt động đấy."
Tạ Uyển Oánh xen vào: “Tôi có việc phải đi."
"Việc gì?" Ba người kia lo lắng nhìn cô.
"Tôi muốn đi tìm bạn." Tạ Uyển Oánh nói.
Nghe thấy cô không phải đi tìm Tào Dũng, mọi người không biết nên thở phào nhẹ nhõm hay không.
"Tôi lái xe đưa em đi." Thường Gia Vĩ nói, gọi phục vụ đến tính tiền.
Sau đó đưa cô đến dưới lầu công ty của Ngô Lệ Toàn, Thường Gia Vĩ ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/4854676/chuong-2882.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.