Nghe mẹ nói vậy, Trương Lập chỉ nghĩ cô gái ngồi cùng bàn với em gái mình là đồ ngốc, hắn có thể dựa vào kết quả chụp cộng hưởng từ để làm bằng chứng thương tích và tính sổ.
So với hắn, mẹ Trương Vi không ngốc như con trai. Cô gái ngồi cùng bàn với con gái bà là thủ khoa đầu vào đại học, IQ không thấp, lại luôn bị bà nghi ngờ là giỏi mưu mô tính toán. Biết ngay là Tạ Uyển Oánh không thể nào làm chuyện ngu ngốc. Ngược lại là con trai bà, IQ kém xa người ta.
Mẹ Trương Vi lo lắng bất an.
Không lâu sau, cảnh sát đến. Xét thấy vết thương của Trương Lập không nghiêm trọng, cảnh sát gọi điện thoại hỏi ý kiến bên bị hại.
Tự mình yêu cầu người ta đi khám bệnh, Tạ Uyển Oánh xác nhận điều này qua điện thoại với tư cách là một sinh viên y khoa.
Được sự đồng ý của cô, cảnh sát yêu cầu Trương Lập đi khám vết thương trước.
Trương Lập và mẹ Trương Vi sợ bác sĩ Quốc Hiệp bao che, không ở lại Quốc Hiệp khám, bắt taxi đến bệnh viện Phương Trạch, bệnh viện Ngoại Thần kinh nổi tiếng, để tìm thầy khám bệnh.
Ở đây nói thêm một câu, khi Trương Lập gây sự ở bệnh viện, Liễu Kim Ngân đang ở trong phòng bệnh chăm sóc con. Y tá đến gọi cô ra ngoài ngăn chồng lại, cô giả vờ như không nghe thấy, biết tính chồng mình nên không muốn xen vào.
Trên đường đến Phương Trạch, mẹ Trương Vi cũng không ngốc, không vội nói chuyện đưa con trai đi khám bệnh cho con dâu biết.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/4854608/chuong-2814.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.