Có tiền có thể sai khiến ma quỷ. Tạ Uyển Oánh hiểu điều đó.
"Ai cho phép cô ấy đi hiến tạng?" Tạ Uyển Oánh hỏi: “Là bác sĩ nào, anh nói đi."
"Tôi không biết, mẹ cô ấy cũng sẽ không nói cho cô ấy. Có lẽ em có thể đi điều tra." Hồ Hạo nói: “Em đừng hiểu lầm, tôi gọi điện cho em không phải muốn em đi điều tra. Tôi chỉ thay mặt Trương Vi nói cho em biết. Sự thật là như vậy, em không cần phải dính líu vào nữa, cảm ơn em vì những gì em đã làm cho cô ấy."
Trong văn phòng yên tĩnh, bầu không khí hoàn toàn không ổn.
"Oánh Oánh và mọi người hai ngày nữa sẽ đến chỗ em. Em tự xem mà làm. Chuyện bên này anh sẽ giải quyết." Tào Chiêu nói với em trai.
Tào Dũng nói bằng giọng kiên định: “Anh nói với cô ấy, bảo cô ấy đừng lo lắng. Chuyện này em sẽ xử lý."
Cúp điện thoại, Tào Chiêu nói với cô em gái nhỏ: “Được rồi, chuyện này em không cần quan tâm. Ngày mai các em phải đi rồi, chiều mai tan làm anh sẽ dẫn các em đi ăn cơm."
Được thầy mời cơm, chứng tỏ các thầy khoa Nhi rất hài lòng với sự thể hiện của bọn họ. Các Bạn học đều vui mừng ra mặt.
Mọi người đều trân trọng hai ngày cuối cùng ở Thủ Nhi. Ban ngày bận rộn ở bệnh viện, tan làm, một số Bạn học lại bàn luận về chuyện này. Trương Đức Thắng và các bạn cho rằng: “Nếu có bác sĩ nhận bao lì xì cũng sẽ không làm chuyện xấu."
Đúng vậy, không có bác sĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/4854595/chuong-2801.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.