Câu nói của tiểu sư muội như gáo nước lạnh, tay Liễu Tĩnh Vân cuối cùng cũng hết run.
Trên thực tế, nữ bác sĩ gây mê họ Liễu này cũng rất khá, sử dụng Sevoflurane, điều chỉnh nồng độ vừa phải, không khiến đứa trẻ bị sặc, ho.
Diệp Tố Cẩn nhìn rõ mọi việc. Nếu đối phương thực sự không ổn, bà sẽ trực tiếp làm thay.
Gây mê xong, cần phải đặt nội khí quản.
Diệp Tố Cẩn bảo con trai chuẩn bị làm việc: “Con đến nghe xem."
Đường thở của trẻ sơ sinh rất ngắn, hơn nữa không giống người lớn, phế quản trái và phải gần như thẳng hàng, ống rất dễ trượt ra khỏi đường thở của trẻ hoặc chui vào phế quản trái và phải với xác suất ngang nhau.
Nhận được mệnh lệnh của mẹ, Tào Chiêu cầm ống nghe, đeo nút bịt tai, đặt đầu nghe lên ngực đứa trẻ để nghe phổi, xem ống có được đặt đúng vị trí hay không.
Những người khác thấy, anh trai thần tiên này chưa bao giờ nghe lời như vậy. Nghĩ rằng chuyên gia gây mê thật lợi hại, chỉ một câu đã có thể chỉ huy phó giáo sư như anh trai thần tiên.
Chỉ là hợp tác làm việc thôi, đừng nghĩ nhiều. Không tin thì lát nữa trong quá trình phẫu thuật sẽ thấy cảnh tượng con trai chỉ huy mẹ. Đó chỉ là một biểu hiện khác của việc công tư phân minh của nhà họ Tào.
Khi Liễu Tĩnh Vân chuẩn bị đặt ống, vấn đề xuất hiện.
“Cô định đặt ống gì?”
Bị chuyên gia Diệp hỏi bất ngờ, Liễu Tĩnh Vân lại căng thẳng: “Ống không có cuff.”
Phần hẹp nhất của cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/4854576/chuong-2782.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.