Đến giờ, y tá và bác sĩ gây mê đưa bệnh nhân xuống phòng bệnh.
Một đám người xem giải tán, rời khỏi phòng mổ. Chỉ thấy đại lão Mục đứng đó dường như là người không cam lòng nhất, vẫn đang suy nghĩ điều gì đó.
Dự đoán là thấy không ra được câu trả lời cho điểm mấu chốt khiến Bạn học Tạ dừng tay, không có manh mối, Mục Vĩnh Tiên lộ ra vẻ mặt bối rối.
Những người khác, bao gồm cả bác sĩ Hàn, không ngờ anh lại quan tâm đến chuyện này đến mức độ như vậy, rất là nghi ngờ.
Mọi người đều đã đi rồi, y tá muốn dọn dẹp và khử trùng, Mục Vĩnh Tiên đành phải quay người rời khỏi phòng mổ, bác sĩ Hàn đuổi theo anh.
Bạn học Tạ không có ở đó, Phan Thế Hoa thay mổ chính ghi chép bệnh án của bệnh nhân, sau khi xuống phòng đã bàn giao cho bác sĩ Trình, bảo Bạn học Ngụy đến văn phòng nghỉ ngơi, nói: “Người cậu toàn là mồ hôi, đi thay đồ đi. Uống nước đi, tôi sợ cậu mất nước mà ngất.”
Ngụy Thượng Tuyền nghe vậy nhíu mày, đáp lại Bạn học Phan hiền lành: “Đừng coi tôi như Lý Khải An được không, tôi không yếu ớt như cậu ta. Ngất xỉu? Không có cửa đâu.”
Phan Thế Hoa bất đắc dĩ, đành mặc kệ cậu ta.
Bị Bạn học Phan nhắc đến mùi mồ hôi, Ngụy Thượng Tuyền ngửi quần áo trên người mình, cũng nên thay đồ rồi đi xuống để tránh bị bác sĩ Trình, người có tính sạch sẽ, nói, bèn đến phòng thay đồ tìm quần áo để thay.
Những người khác cần đi đều đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/4703948/chuong-2711.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.