Bị đại lão nhìn thấu, Đái Nam Huy thừa nhận: “Đã từng học với thầy giáo thể dục.”
“Đã từng tham gia thi đấu chưa?”
“Rồi ạ.”
Các thầy cô há hốc mồm.
Đây là một người tương tự như Phan Thế Hoa, giả vờ yếu đuối, thực ra là cao thủ ẩn mình.
Các thầy cô, tiền bối nhanh chóng liên tưởng đến một học bá khác cũng giấu nghề, ánh mắt đồng loạt đổ dồn về phía đó.
Tạ Uyển Oánh giật mình nghĩ, Cái gì? Oan quá đi. Người kinh ngạc nhất ở đây phải là cô. Cô cứ tưởng các bạn học cũng giống như cô, chỉ tham gia cho vui, kết quả là bị lừa…
“Oánh Oánh à.” Ngụy Thượng Tuyền vỗ vai cô, nói với cô nghĩ, Đừng sợ, đừng sợ, có anh lót đường cho em.
Sau khi khởi động vai, lưng, eo, chân, Đái Nam Huy nhìn quanh như đang tìm kiếm ai đó.
“Cậu đang tìm ai vậy? Mẹ cậu đến sao?” Những người khác hỏi cậu ta.
Mẹ cậu ta không thể đến được, đến đây gặp đồng nghiệp, sợ là sẽ rất khó xử.
Trên sân vận động vang lên giọng nói của phát thanh viên: “Kính thưa quý thầy cô, quý bạn học sinh, nhiệt liệt chào mừng các bạn đến với Đại hội thể thao. Xin chúc mừng các bạn học đã đạt thành tích tốt trong vòng loại 100 mét nam vừa kết thúc. Trong đó, người giành hạng nhất ở vòng loại là vận động viên đại diện cho đội ngũ cán bộ, công nhân viên của Bệnh viện Nhi đồng Thủ đô, Phan Thế Hoa. Thành tích của cậu ấy là 11 giây 22, phá kỷ lục 11 giây 23 trước đây của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/4703905/chuong-2668.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.