“Được, em đi đi.” Hà Hương Du sảng khoái đáp.
Nhân viên trong sân vận động đang dọn dẹp đường chạy, đội cổ động cũng đã vào vị trí.
Hà Hương Du kéo khóa balo, lấy chiếc loa ra.
Đào Trí Kiệt nhìn thấy chiếc loa trong tay cô, đột nhiên dừng lại, trong mắt đầy kinh ngạc.
Hà Hương Du không nhận ra có người đang đến gần, giơ loa lên, nói vào loa: “Bạn học Phan Thế Hoa.”
Âm lượng loa đủ lớn, rất hiệu quả.
Cùng với tiếng rè rè của loa, vô số ánh mắt trên sân vận động đổ dồn về phía này.
Ai đang nói vậy? Đó là câu hỏi hiện lên trong mắt mọi người.
“Bạn học Phan Thế Hoa.” Hà Hương Du tiếp tục gọi sư đệ: “Đừng lo lắng, chỉ cần phát huy tinh thần tích cực, nỗ lực phấn đấu của cậu, chúng tôi tin tưởng cậu nhất định sẽ đạt được thành tích tốt nhất cho cá nhân mình và cho lớp 8. Hôm nay có rất nhiều anh chị khóa trên và các thầy cô đến đây cổ vũ cho cậu!”
Âm thanh từ loa thật sự rất lớn.
Những người xung quanh nghe thấy tiếng loa, đều bàn tán.
“Họ đang gọi ai vậy?”
“Bạn học Phan Thế Hoa?”
“Bạn học Phan Thế Hoa là học sinh viện nào của trường chúng ta?”
“Lớp 8, trường chúng ta có lớp 8 sao?”
“Bạn học Phan Thế Hoa, Bạn học Phan Thế Hoa…”
Lúc này, cái tên Phan Thế Hoa coi như đã được ghi nhớ trong lòng mọi người ở trường thủ đô.
Lý Khải An kêu lên một tiếng, nhìn Phan Thế Hoa với ánh mắt thông cảm.
Mấy bạn học khác vỗ vai Phan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/4703900/chuong-2663.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.