“Bố rất hối hận, nói lần đó nên gọi em về nhà.” Thấy em trai không nói gì, Tào Chiêu tiếp tục nói về tâm trạng hiếm khi bộc lộ của bố bọn họ.
“Không cần.” Tào Dũng vẫn như nhiều năm trước, từ chối sự che chở của gia đình.
“Bố không phải muốn giúp em đi cửa sau, mà là lo lắng cho em.” Tào Chiêu giải thích giùm bố với em trai.
“Sau đó nghe nói em nhờ họa được phúc, được vị thần may mắn nào đó giúp đỡ, đi công tác một chuyến lại càng nổi tiếng hơn, khiến bố không còn gì để nói.”
Ông cụ vẫn là ông cụ, nhanh chóng phát hiện ra lần đó anh gặp được quý nhân.
“Bố hối hận là, lẽ ra nên giữ em lại khoa Phẫu thuật Tim mạch l*иg ngực.” Tào Chiêu nhướn mày. Không chỉ Tào phụ, những người khác trong gia đình cũng cho rằng em trai anh có năng khiếu về Phẫu thuật Tim mạch l*иg ngực, nếu không thì không thể giải thích được việc em trai anh nổi tiếng nhờ ca mổ Tim mạch l*иg ngực chứ không phải ca mổ Ngoại Thần kinh.
Đó là vì người nhà không biết lúc đó còn có một thiên tài ngoại khoa khác ở đó.
Ánh mắt Tào Dũng lóe lên.
Nhận thấy ánh mắt của Tào sư huynh, Tạ Uyển Oánh thoáng có linh cảm nghĩ, Hay là lần đầu tiên gặp Tào sư huynh, anh ấy thực sự đã nghe thấy cô lẩm bẩm một mình.
Trở lại ca mổ hiện tại, các bác sĩ trên bàn mổ quyết định sử dụng động mạch nách để đặt ống thông động mạch. Tạ Uyển Oánh và Đoạn Tam Bảo bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/4703867/chuong-2630.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.