“Nhóm giáo sư hướng dẫn chỉ có sáu suất sao? Sao lại giới hạn sáu suất? Chuyện này không phải càng nhiều người càng tốt sao? Trường các anh có quy định cứng nhắc là sáu suất sao?” Tào Chiêu bất kể tình huống thế nào, dường như cố tình khuấy đảo tình hình.
Vừa rồi trong điện thoại cũng có người đề nghị tương tự. Nhậm Sùng Đạt nghĩ lại, thấy cũng có thể cân nhắc, nói: “Tôi cần về trường hỏi ý kiến lãnh đạo.”
Những người đã lên xe thì sốt ruột nhất, nói gì thì nói, lên xe rồi phải đóng cửa lại không cho người phía sau lên. Tào Dũng và Đào Trí Kiệt lập tức bày tỏ thái độ, ngăn cản Thầy Nhậm: “Sáu là sáu, chưa từng có nhiều hơn sáu. Nhiều người như vậy để làm gì, người nhiều ngược lại nhiều chuyện khó bàn bạc. Anh có chắc chắn với trường là có thể điều hòa quan hệ giữa nhiều người như vậy sao?”
Đến đây tất cả đều là những người có máu mặt. Những người có máu mặt thích nhất là tranh cãi học thuật, vì một ca bệnh cũng có thể cãi nhau không dứt. Được hai người này nhắc nhở, Thầy Nhậm cần phải điều chỉnh lại góc nhìn của mình nghĩ, Việc học sinh lớp ông ta trở thành đối tượng tranh giành, rốt cuộc là tốt hay xấu? Liệu có phải các giáo sư sẽ tự “đánh nhau” trước không.
Không ngờ mình và học sinh lại có ngày bị người ta tranh giành. Nhậm Sùng Đạt trong lòng cảm khái muôn phần.
Thấy em trai đóng cửa xe, Tào Chiêu bước qua trực tiếp nói chuyện với học sinh: “Oánh Oánh.”
“Anh muốn nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/4702170/chuong-2504.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.