Chạy bộ? Hai cậu học viên nội khoa, Triệu Triệu Vĩ và Trương Đức Thắng lập tức giả vờ như không nghe thấy.
Các học viên ngoại khoa thì không thể làm ngơ được.
“Nói đi, các cậu muốn tham gia môn thể thao nào?”
Ngũ Mãn Trọng ngồi xuống, mượn bút của Tào Chiêu, xoẹt xoẹt viết lên giấy tờ đăng ký dự thi cho họ. Rõ ràng, thầy Ngũ là người được bệnh viện cử xuống để tổ chức vận động mọi người tham gia sự kiện thể thao trọng đại này.
Vài học viên trong lòng cảm khái, ban đầu họ muốn ngồi trên núi xem hổ đánh nhau, đứng ngoài thưởng thức phong thái thể thao của các thầy. Không ngờ các thầy đã tính trước một bước, muốn xem họ biểu diễn trước.
“Em nói trước nhé, được không, Bạn học Tạ Uyển Oánh?” Ngũ Mãn Trọng ưu tiên hỏi ý kiến nữ sinh.
Thực ra lúc này trả lời sớm hay muộn cũng chẳng khác gì nhau. Tạ Uyển Oánh cân nhắc thành tích thể thao của mình, nói: “Em đăng ký chạy 800 mét.”
Chạy nước rút cần sức bật, cô đoán mình không giỏi lắm.
Đến lượt mấy nam sinh.
Phan Thế Hoa suy nghĩ một chút, nói: “Em đăng ký chạy nước rút 100 mét.”
Bụp, mấy học viên khác nhìn cậu ta với ánh mắt đầy lễ nghi nghĩ, Bạn học Phan, cậu bị sao thế? Phan Thế Hoa đột nhiên nhớ ra nghĩ, Á?!
“Cậu chạy 100 mét, tốt, chúng ta có thể so tài một chút.” Bác sĩ Trình Dục Thần hài lòng, muốn so tài với hậu bối mới tới.
Không không không, Phan Thế Hoa hối hận xanh ruột, vươn tay muốn giật lại cây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/4702129/chuong-2463.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.