Màn hình theo dõi bệnh nhân cho thấy đường cong nhịp tim có chút biến động. Đồng thời, tâm trạng lo lắng, sợ hãi của bệnh nhân đã giảm bớt. Các chỉ số như adrenaline trong cơ thể bệnh nhân có thể đã trở lại trạng thái cân bằng. Cô bé vẫn thở khò khè, nhưng ánh mắt đã không còn hoảng loạn như lúc mới lên cơn hen.
Bác sĩ giỏi không cần ống nghe để chẩn đoán bệnh, chỉ cần sờ nắn, bắt mạch, rồi đối chiếu với các chỉ số là có thể hiểu rõ trong lòng. Tào Chiêu không đeo ống nghe lên, mà nghe bác sĩ Trình báo cáo kết quả kiểm tra.
"Bệnh nhân không có tiền sử chấn thương, đã từng khám và điều trị tại khoa Nội Hô hấp bệnh viện Đồng Tế. Lần này do khó thở trở lại nên gọi xe cấp cứu, được đưa từ trường đến cấp cứu bệnh viện chúng tôi. Chẩn đoán ban đầu là tràn khí màng phổi trái tự phát tái phát, đã chụp X-quang ngực." Bác sĩ Trình nói.
Khi thảo luận về bệnh tình, bác sĩ cần tránh mặt bệnh nhân, mọi người đi đến một góc ở sảnh cấp cứu bên cạnh, kéo rèm che lại để bệnh nhân không nhìn thấy và nghe thấy. Những cuộc thảo luận ngắn gọn về ca bệnh như thế này không cần phải quay lại văn phòng bác sĩ. Văn phòng bác sĩ chỉ có một, không đủ thời gian cho các bác sĩ sử dụng. Cùng với lời nói của bác sĩ Trình, vì ở đây không có đèn đọc phim, một bác sĩ trẻ lấy phim X-quang ra khỏi túi, giơ lên dưới ánh đèn huỳnh quang cho bác sĩ cấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/4693812/chuong-2296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.