Bác sĩ nói chuyện cần phải có nghệ thuật, nói cách khác, phải có chút kỹ năng diễn xuất.
Nhìn thần tiên ca ca trước tiên nói những phần quan trọng cho người nhà bệnh nhi, trước dọa người nhà một chút, sau đó mới nói đến phần may mắn.
Quản lý kỳ vọng, hạ thấp kỳ vọng rồi mới nói đến những điều khác. Gia đình của bệnh nhi là những người tương đối dễ xúc động, không phải bản thân bệnh nhân, không cần bác sĩ phải nói dối để trấn an. Không giống như bệnh nhân người lớn, bác sĩ giao tiếp trực tiếp với bệnh nhân trưởng thành, thường cần phải cho bệnh nhân sự tự tin để chống lại bệnh tật.
Có sợ gia đình bệnh nhi không tin tưởng, từ bỏ bệnh nhi không? Bác sĩ nói chuyện chắc chắn sẽ không nói những lời khiến bệnh nhân và gia đình hoàn toàn tuyệt vọng.
Đứa trẻ được đưa đi làm các xét nghiệm toàn diện.
Chờ kết quả xét nghiệm rồi mới sắp xếp bác sĩ và giường nằm.
Có lãnh đạo ở đây, không sợ không có giường nằm.
Trong khi đứa trẻ đi làm xét nghiệm, Hồ Hạo đi theo con tới tới lui lui.
Tạ Uyển Oánh không đi theo, vì bị Tào nhị ca gọi vào văn phòng. Một đám bác sĩ đi theo lãnh đạo vào văn phòng bác sĩ.
"Bác sĩ La đến cấp cứu bệnh viện chúng tôi được mấy ngày rồi?" Tào Chiêu kéo ghế ngồi xuống, vẫy tay với mọi người đang đứng.
Mọi người lần lượt tìm ghế ngồi.
"Một tuần." La Cảnh Minh đẩy kính trả lời.
"Đến bệnh viện chúng tôi thấy thế nào?"
"Khá tốt. Rất nhiều ca bệnh."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/4693792/chuong-2276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.