Đùa vừa thôi, Bạn học Trương. Phan Thế Hoa liếc nhìn cảnh cáo đối phương. Sau khi vào, anh mỉm cười với cô bé: “Đóa Đóa.”
Dỗ dành trẻ con, Bạn học Phan là cao thủ.
Tiêu Đóa Đóa nhìn anh, đôi mắt nhỏ chớp liên tục, luống cuống tay chân, miệng lắp bắp: “Anh ơi, anh ơi...”
“Không sao, em cứ nói đi.” Phan Thế Hoa nhẹ nhàng nói với cô bé.
“Anh ơi, em nói cho anh biết, vừa xuống máy bay em đã muốn gặp anh rồi.” Đối mặt với thần tượng, Tiêu Đóa Đóa nói hết nỗi lòng của mình, “Mẹ em nói, phải đến gặp chị họ và dì trước. Gặp dì rồi, dì nói, em nghĩ, để chị Ngô đưa em đến. Chị Ngô đến rồi, nói, nói là ai đó, bị đau bụng... khiến em không thể đến gặp anh ngay lập tức...”
Cô bé nói chuyện hơi lộn xộn, khiến người ta có cảm giác như đang lạc vào thời không. Mọi người nghe mà chẳng hiểu gì.
Tạ Uyển Oánh đột nhiên nhận ra cô bé đã lỡ lời, vội vàng gọi: “Đóa Đóa.”
Đừng nói nữa, đừng nói nữa.
Chị họ nhìn sang. Tiêu Đóa Đóa lấy tay che miệng.
“Em bảo con bé đừng nói gì vậy?”
Bên cạnh vang lên giọng hỏi của Tào sư huynh, Tạ Uyển Oánh tê cả da đầu, giải thích: “Sư huynh. Là chuyện riêng của người ta, nên em bảo con bé đừng nói.”
Vậy sao? Phan Thế Hoa ngồi xổm xuống trước mặt Tiêu Đóa Đóa, nói: “Em đến bên tai anh, nói cho anh nghe. Như vậy người khác sẽ không nghe thấy bí mật.”
Anh trai đẹp trai chỉ vào tai mình, muốn nghe lén, Tiêu Đóa Đóa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/4689820/chuong-2193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.